Trong một không gian nhỏ, hai người chơi đứng đối diện với nhau, mắt nhìn chăm chăm vào nhau, tay cầm những chiếc thẻ tròn nhỏ. Trong tay của họ, là những bí mật, những kỳ ân, những trò chơi đầy thú vị. Đây là một câu chuyện về hai bạn chóc, An và Hồng, và câu hỏi "Anh có thể tìm ra thẻ của em không?"

An là một chàng trai trung bình, có mắt xanh tươi, mái tóc đen tối. Hắn có thể là một sinh viên bình thường, nhưng khi anh bước vào phòng chơi trò chơi, anh trở thành một chiến binh mưu tính, mắt nhìn tận tâm vào mỗi thẻ. Hồng là một cô gái nhỏ gọn, có gương mặt trẻ trung, mắt xanh nhạt. Cô có thể là một học sinh bình thường, nhưng khi cô nắm chặt thẻ tròn nhỏ trong tay, cô biến thành một thần tiên tìm kiếm, huyết mạch đập mạnh.

Hôm nay, hai người bạn chóc quyết định chơi trò chơi ẩn sắc và tìm kiếm. Trò chơi đơn giản nhưng thú vị: hai người lấy một thẻ từ một túi thẻ lớn, thẻ có hình dạng của một con mèo hoặc một con chuột. Rồi họ đặt thẻ ẩn sắc dưới tay của mình và bắt đầu cuộc tranh đua. Mục tiêu là người tìm kiếm phải tìm ra thẻ của người ẩn sắc.

An cười nhẹ, "Hồng, anh sẽ tìm ra thẻ của em ngay bây giờ." Hồng cười vỗ tay, "Được rồi, anh hãy thử."

Tiêu đề: Đôi người chơi trò chơi: Ẩn sắc và tìm kiếm  第1张

Trong lúc An cố gắng để ý đến từng động tác của Hồng, Hồng cố gắng để ý đến từng cử động của An. Mỗi khi An dịch tay, Hồng sẽ nhìn kĩ lưỡi; mỗi khi An hơi thở, Hồng sẽ cố gắng đoán đoán. Nhưng An là một chiến binh mưu tính, anh dễ dàng dễ nhan khí hậu của Hồng.

"Hồng," An hỏi, "em có thể nói ra em đang dịch tay bao nhiêu lần mỗi phút không?" Hồng cười nhạo nhạo, "Không thể, anh."

An cười vỗ tay, "Thật khó khăn với em." Rồi anh dịch tay một lần nữa.

Hồng cố gắng để ý đến từng động tác của An. Anh dịch tay rất nhanh, rất nhẹ. Hồng cố gắng đoán đoán. Một phút trôi qua... hai phút... ba phút... Hồng vẫn chưa đoán được.

"Anh có thể dịch tay rất nhanh," Hồng nói với khó khăn. "Tôi không thể đoán được."

An cười vỗ tay, "Không sao, em đã rất tốt rồi." Rồi anh dịch tay một lần nữa.

Hồng cố gắng để ý đến từng động tác của An. Anh dịch tay rất nhanh, rất nhẹ. Hồng cố gắng đoán đoán... rồi bất cập... Anh dịch tay một lần nữa... hai lần nữa... ba lần nữa... Hồng vẫn chưa đoán được.

"Anh có thể dịch tay rất nhanh," H