Trong một hẻm tối, nơi xa xôi của thành phố, có một câu chuyện về một trò chơi bí ẩn, một trò chơi đầy bí ẩn, khó hiểu và đầy đủ ẩn danh. Đây là câu chuyện về Hai, một cô gái trung học, và Vinh, một bạn trai cô gái, hai người bất ngờ trở thành những tay tối trong trò chơi bí ẩn này.

Hai và Vinh là bạn bè dài từ khi nhỏ. Họ chơi cùng, học cùng, và thậm chí là ngủ cạnh nhau tại một ký túc xá. Mỗi đêm, khi dòng ánh sáng trong phòng ngủ tắt, hai người dậy ra khỏi giường, lặng lẽ mở cánh cửa sổ, và rồi là một cuộc hành trình bí ẩn.

Trò chơi bí ẩn này được gọi là "Tối Đêm". Mỗi đêm, hai người sẽ chia sẻ với nhau những bí mật của mỗi người, những điều họ không dám nói với bất cứ ai khác. Đó là những bí mật về tình cảm, những lo lắng về tương lai, và những nỗi buồn về quá khứ. Mỗi lần họ chia sẻ, cánh cửa sổ sẽ mở ra một chút thêm, và hào quang của những ngôi sao bất động sẽ chiếu vào phòng ngủ.

Tiêu đề: Trò chơi bí ẩn: Một câu chuyện về ẩn danh, tình yêu và sự kiện bất ngờ  第1张

Hai và Vinh là hai người rất khác nhau. Hai là cô gái ấm áp, có sức mạnh tâm lý bền bỉ, và Vinh là người có sức mạnh thể chất vững chắc. Họ có thể là bạn bè dài từ khi nhỏ, nhưng mỗi khi họ bước vào trò chơi bí ẩn này, họ trở thành những tay tối, những người khó hiểu với nhau.

Một đêm đặc biệt tối, Hai và Vinh đứng trước cánh cửa sổ, hai tay ôm thân nhau. Hai nói: "Vinh, tôi yêu em." Câu nói này rơi xuống như một hạt giống mưa vào đêm tối. Vinh im lặng một lát rồi nói: "Tôi biết." Hai hỏi: "Em biết gì?" Vinh đáp: "Tôi biết em yêu tôi." Hai im lặng một lúc rồi hỏi: "Thế em có thể yêu em không?" Vinh im lặng một lần nữa rồi nói: "Tôi không biết."

Câu trả lời của Vinh khiến Hai buồn bãi. Mỗi lần họ chia sẻ với nhau, Hai cứ thấy mình mất đi một chút của mình. Nhưng cô gái vẫn tiếp tục chia sẻ với Vinh, vì cô gái biết rằng với Vinh, cô gái có thể là mình.

Một ngày nọ, Hai nhận được một lá thư từ một người bạn khác. Lá thư không có tên ghi trên, nhưng có một hình ảnh của một con mèo nhỏ. Hai biết rằng lá thư là từ Vinh. Hình ảnh của con mèo nhỏ là hình ảnh của Vinh. Hai cười nhỏ khi nhìn vào lá thư và hình ảnh. Cô gái biết rằng với Vinh, cô gái có thể là mình.

Trong suốt những tháng sau đó, Hai và Vinh tiếp tục trò chơi bí ẩn này. Mỗi đêm họ chia sẻ với nhau những bí mật của mỗi người. Mỗi lần họ bước vào phòng ngủ sau trò chơi bí ẩn này, họ cứ cảm thấy như thể họ đã khống chế được một phần của tối tăm.

Tuy nhiên, một ngày nọ, mọi thứ biến đổi. Hai dậy sớm vào buổi sáng và dùng điện thoại gọi cho Vinh. Hai nói: "Vinh, tôi cần em." Vinh hỏi: "Tại sao?" Hai hồi: "Tôi không thể nữa." Vinh im lặng một lát rồi hỏi: "Tại sao không thể?" Hai hồi: "Tôi không thể yêu em nữa." Vinh im lặng một lần nữa rồi nói: "Tôi hiểu."

Hai biết rằng Vinh hiểu ý mình. Tuy nhiên,...